Chương 36 Kế hoạch âm hiểm

 

Tứ đại chư hầu phân tán bốn phương trong Minh giới, bọn họ đều có lãnh thổ của mình.

 

Minh giới có thể nói là địa bàn của bọn họ, phần trung tâm chính là thành Hiết Dạ, kìm hãm nhau, cân bằng nhau.

 

Nhưng mà có người nói bọn họ cũng có thế lực ở Thần Ma đại lục.

 

Tứ đại chư hầu kỳ thực chính là mấy thế lực lớn dưới trướng Minh Vương, cũng trở thành tứ đại gia tộc. Bọn họ mỗi bên chiếm cứ một phương, mỗi gia tộc đều sở hữu lịch sử hơn một ngàn vạn năm, nội tình phi thường hùng hậu, cường giả cấp Thiên Thần đều có trên một ngàn người, thậm chí còn nghe nói, tứ đại chư hầu còn có cường giả đã vượt qua cấp Thiên Thần, nhưng bọn họ không ở Minh giới, mà đã đến Thần Ma đại lục.

 

Sự thật không ai biết, nhưng ngoại trừ Minh Vương Bệ hạ, ảnh hưởng tứ đại chư hầu xây dựng ở Minh giới rất lớn, đồng thời cũng bởi vì thực lực cường đại, nên trừ khi bất đắc dĩ, không ai muốn đắc tội bọn họ.

 

Đứng đầu tứ đại gia tộc chính là Minh tộc do Minh nhân sáng lập, vì là chủng tộc cổ xưa, hơn nữa Minh giới là địa bàn của bọn họ, cho nên ba đại gia tộc khác tuyệt đối không với tới địa vị của Minh tộc, bởi vậy ở Minh giới lưu truyền một câu nói “Có chọc Mạc Tạp Tu, chớ chọc Minh quý tộc”.

 

Còn Mạc Tạp Tu, chính là gọi tắt tên ba đại gia tộc.

 

Mạc tộc xếp hạng chót trong tứ đại gia tộc, lịch sử nội tình so ra kém hơn ba gia tộc khác, cường giả siêu cấp cũng không nhiều, nên xếp hạng chót, nhưng thế cũng không đại biểu thực lực của bọn họ kém, chỉ là so với ba gia tộc kia mà thôi, trên thực tế địa vị của Mạc gia ở Thần Ma đại lục cũng không thấp.

 

Tạp Á tộc và Tu La tộc lại là chủng tộc khác, thực lực của bọn họ đều rất cường hãn, thậm chí còn cường đại hơn Minh tộc bề ngoài là đệ nhất đại gia tộc, bởi vì chủng tộc và thân phận bất đồng, nên bọn họ không dám đắc tội Minh tộc.

 

Nói tóm lại, tứ đại chư hầu đều lệ thuộc vào bốn chiến đội cường đại ở Minh giới.

 

Về phần hai nam một nữ đã khinh bỉ Phượng Hi quê mùa, bọn họ là công tử và tiểu thư của Minh tộc, nhưng mà thuộc chi nhánh.

 

Hiện tại chư hầu thống trị Minh tộc là Thương Minh Thần Vương, rất nhiều huyết mạch chi nhánh của Minh tộc do lão ta thống trị, thế nhưng cho dù là chi nhánh, địa vị ở Minh giới vẫn rất cao, tiêu chí lớn nhất chính là bảo thạch trên trán bọn họ.

 

Màu sắc bảo thạch càng thuần túy, chứng minh thân phận của người đó càng cao, vừa rồi trong ba người kia, bảo thạch trên trán vị công tử và tiểu thư màu lửa đỏ, đại biểu cho địa vị trung đẳng của bọn họ trong Minh tộc, phụ thân chắc là một tộc trưởng chi nhánh Minh tộc. Khó trách bọn họ lại lớn lối, không ai bì nổi như thế.

 

“Nên cái người mắng ta quê mùa cũng cùng một giuộc với Đông Phương Linh Nhi sao?” Phượng Hi không thể tin chỉ vào mũi mình, hiện tại hắn đã nhận ra, bản thân bát tự không hợp với các Minh nhân cao quý kia rồi, cứ gặp nhau là có chuyện.

 

“Đại nhân hai lần đi ra đều đụng phải bọn họ, xem ra là vậy, nhưng mà đại nhân cũng không cần sợ bọn họ, mấy kẻ Minh nhân tiểu nhân mà thôi, ngài cao quý hơn bọn họ nhiều.” Thư Thần lúng túng cười, sợ Phượng Hi tức giận, vội vã trấn an.

 

“Ta có một kế hoạch, ngươi muốn nghe không?” Phượng Hi đảo mắt, đột nhiên linh quang lóe lên, nghĩ tới một điểm quan trọng tuyệt diệu.

 

“Kế hoạch gì?” Thư Thần hỏi.

 

“Đương nhiên là trả thù, ngươi nghĩ Phượng Hi ta là bị người đánh chửi lại không phản công hả? Đây mới là lần thứ hai ta đi ra ngoài mà đã xui xẻo đụng phải một đám rồi, ngươi không biết cái gì gọi là tiên hạ thủ vi cường sao? Nếu bọn họ nhìn ta không vừa mắt, tại sao ta phải nhìn bọn họ thuận mắt, đầu tiên là Đông Phương Linh Nhi gì đó kia, lần này lại là Minh tộc, lại cứ cao quý với không cao quý nữa, giờ không phải là người người bình đẳng sao? Ta thấy bọn họ chỉ tự cho mình tài trí hơn người thôi!”

 

Phượng Hi kỳ thực rất hiểu, hắn kiếp trước làm thần trộm, chính là dựa theo nguyên tắc “Người không đánh ta, ta không đánh người, người nếu phạm ta, ta tất khiến hắn phun máu tươi ba thước”, hiện tại trọng sinh cũng là như vậy.

 

Tuy rằng có lão đại làm chỗ dựa vững chắc, thế nhưng hắn cũng không thể gây phiền toái cho lão đại, nếu không lỡ như lão đại bắt đầu ghét hắn, hắn phải tìm mà ai khóc đây? Đây không phải là tiền mất tật mang hả, chuyện có hại hắn sẽ không làm.

 

Nhưng mà bây giờ không giống, lão đại là chủ nhân Minh giới, mà bọn người Minh nhân này là con dân của lão đại, như vậy không phải hắn có thể tùy ý bắt nạt, đánh không lại thì tìm lão đại ra mặt sao, ưu thế tốt như vậy hắn không dùng mới là thằng ngốc á.

 

“Mọt sách, ngươi nói có đúng không nào?” Phượng Hi nói hết suy nghĩ với Thư Thần, kết quả Thư Thần đã sớm bị suy nghĩ của hắn làm cho sợ ngây người.

 

Thư Thần á khẩu không trả lời được, nó vốn cho rằng vị đại nhân này rất ngốc, chưa bao giờ biết cách lợi dụng ưu thế của mình, trái lại luôn bị bắt nạt nhiều lần, nào ngờ, hắn thế mà nhìn thấu triệt còn sớm hơn bất kỳ ai khác, hiểu rất rõ ưu thế của mình, ỷ có chỗ dựa Minh Vương Bệ hạ, định chủ động đi chọc Minh tộc? Thế này cũng quá điên cuồng!

 

Nó nên nói hắn cả gan làm loạn, hay là âm hiểm giả dối đây? Gần như loại nào cũng có.

 

“Mọt sách, ngươi nói xem bảo bối của Minh tộc có nhiều không? Nếu không chúng ta đi trộm vài món về chơi nha?”

 

Phượng Hi càng nghĩ càng xa, hoàn toàn đã quên hắn hiện tại chỉ có thời gian hai canh giờ tự do, qua rồi, Minh Vương hoặc Bạch bá có thể sẽ tự mình đến dẫn hắn về, đến lúc đó lại đóng chặt cửa thêm vài ba năm, kế hoạch vĩ đại của hắn khỏi mơ áp dụng.

 

“Đại nhân, Minh tộc nói như thế nào cũng là chủng tộc đã từng được Minh Vương Bệ hạ ban phúc, nếu như ngài tùy tiện xuống tay với bọn họ, đến lúc đó Minh Vương Bệ hạ nổi giận thì làm sao bây giờ?” Thư Thần có chút lo lắng nói.

 

“Ngốc, ai bảo ngươi ta muốn quang minh chính đại đi gây sự với bọn họ?”Phượng Hi không khỏi xán lạn cười, “Mọt sách, ngươi nói xem nếu như hai người kia không được chọn, bọn họ sẽ thế nào?”

 

Sẽ thế nào?

 

Đối với một Minh nhân cao ngạo mà nói, không được chọn trong lần thi đấu còn khó chịu hơn so với giết luôn bọn họ, cho dù chỉ là chi nhánh, thế nhưng chi nhánh cũng có kiêu ngạo của chi nhánh, bọn họ tuyệt đối không cho phép có ai dám khiêu khích uy nghiêm của mình, đừng thấy nội bộ Minh tộc phân hoá nghiêm trọng, thế nhưng trên mặt trận chủng tộc, bọn họ rất đoàn kết.

 

Dám sỉ nhục Minh nhân cao quý, cho dù là thượng tầng chi nhánh cũng sẽ không ngồi mặc kệ, bọn họ sẽ ép đến khi kẻ kia tự sát hoặc trước mặt mọi người xin lỗi mới thôi, cuối cùng thậm chí còn cũng bị giam cầm trên trăm năm, đại giới rất đau đớn thê thảm.

 

Nhưng mà Thư Thần lại nghĩ, Minh tộc xong đời rồi, ai không chọc cố tình chọc tới người Minh Vương Bệ hạ sủng ái, nếu như trước đây, nói ra tuyệt đối không ai tin, nó cũng không tin, thế nhưng hiện tại nó hoàn toàn tin.

 

Thư Thần không kịp ngăn cản, Phượng Hi đã chạy tới Thi Đấu công hội.

 

Nơi thi đấu chọn lựa không giống với nơi mà Phượng Hi báo danh, nó là một đấu trường rất lớn, Thi Đấu công hội hàng năm đều phải tiếp đãi các cường giả đến từ bốn phương, nên diện tích xây dựng cực lớn, chỉ là một đấu trường đã có thể chứa được trên hai ngàn người, bốn phía là tường lớn vây quanh, ngăn cách hoàn toàn với mọi người bên ngoài.

 

Nơi Phượng Hi báo danh ở bên cạnh đấu trường, là một tòa kiến trúc mái vòm tráng lệ, tên được viết là Đằng Long các, điêu lan ngọc thế, khí thế long đằng hổ dược, vừa nhìn là biết người bên trong đều có thân phận không đơn giản.

 

Tham gia chọn lựa thi đấu trước hết phải qua kiểm tra của Thi Đấu công hội, hơn nữa sẽ có vài người ẩn giấu tu vi để gian lận trong trận đấu, nên từng người tham gia đều phải đến Đằng Long các báo danh để kiểm tra tu vi.

 

Phượng Hi dưới sự chỉ dẫn của Thư Thần đi tới Đằng Long các, vừa đi vào, một sóng nhiệt ầm ầm phả vào mặt, một đám người hoan hoan hỉ hỉ cầm một tấm thẻ bài, khẩn cấp chạy sang sân thi đấu chọn lựa.

 

“Không phải chỉ là chọn lựa thủ vệ thôi hả, sao mà ai cũng mang dáng vẻ rất hưng phấn vậy?”Phượng Hi nhìn vô cùng khó hiểu.

 

“Đại nhân, ngài có chỗ không biết, chọn lựa thi đấu hàng năm không phải vỏn vẹn chỉ là chọn lựa thủ vệ đơn giản như vậy, nếu vận khí tốt, bọn họ còn có thể được tứ đại chư hầu phái người tới thu vào chiến đội bồi dưỡng, đây chính là cơ hội tốt hiếm có. Phải biết rằng, đại bộ phận cao thủ ở đây đều là dã tu, bọn họ không như những đại gia tộc kia, sau lưng có chỗ dựa, lúc tu luyện có linh đan diệu dược phụ trợ, nên muốn lên một cấp cũng phi thường khó khăn.”Thư Thần giải thích.

 

“Nên bọn họ tới tham gia chọn lựa một là vì danh sách thủ vệ, hai là vì có thể được đại gia tộc nhìn trúng?”

 

“Không sai.”

 

“Thế nhưng ba người kia không phải Minh tộc sao? Vì sao bọn họ cũng muốn tham gia chọn lựa thi đấu?”

 

“Đại nhân, ngài chưa quên chuyện một năm trước đã xảy ra chứ. Dương Minh đội trưởng của đội thủ vệ Thanh Minh bị Minh Vương Bệ hạ tước thân phận đồng thời đánh vào địa ngục Hồng Liên, từ đó vị trí đội trưởng liền để trống, kể cả hai vị trí trước đó nữa, nên Thi Đấu công hội dự định chọn ra luôn ba đội trưởng trong lần thi đấu chọn lựa này, đại nhân cũng chớ xem thường vị trí đội trưởng, ở Minh giới đó là một công việc béo bở, không chỉ có thể được cường giả chỉ dẫn, hơn nữa hàng năm còn được ban cho đan dược đề thăng tu vi, chuyện tốt như vậy ngay cả tứ đại gia tộc cũng động tâm mà rèn luyện không ngớt, nên bọn họ mới để cho con cháu trong tộc tới tham gia.”

 

“Nghe hình như cũng không tệ lắm, hay ta cũng đi thử một chút nhỉ?” Phượng Hi suy nghĩ kỳ lạ.

 

Thư Thần không khỏi bóp trán, “Đại nhân, ngài chớ quên, Bạch bá nói ngài sau hai canh giờ phải trở lại, bằng không tự gánh lấy hậu quả a!”

 

“Nguy rồi, ta quên mất!”Phượng Hi hô to một tiếng, người ở bên trong nhất thời đồng loạt nhìn hắn.

 

Thư Thần từ lúc hắn hô lên đã chạy biến rồi.

 

Nhưng mà chỉ mới nói có mấy câu, thời gian thoáng qua thế mà đã hết một canh giờ, Phượng Hi lần đầu tiên nghĩ thời gian nhanh như nước chảy, không kịp nghĩ đông tưởng tây nữa, vội vàng làm chính sự, thực thi kế hoạch vĩ đại.

 

Đằng Long các có một nơi đối lập với cảnh tượng náo nhiệt, là một cái bàn nhỏ kê trong góc, chủ nhân là một nam tử râu quai nón, đặt ở trước mặt gã là một quả cầu thủy tinh trong suốt bóng loáng, rõ ràng đang rất nhàn hạ, không ai đi tới.

 

Phượng Hi vội vã làm chính sự, nên không phát hiện nam tử, mà khi đi qua trước mặt gã, nam tử râu quai nón lại mở miệng gọi hắn.

 

“Vị tiểu huynh đệ kia, xin dừng bước!”